Tuổi xế chiều lang thang đi đọc, gặp
bài thơ “ KHÚC XẾ CHIỀU” của tác giả Thôn
Nhân Phạm:
KHÚC XẾ CHIỀU
Chiều ơi, đã xế chiều rồi, Dấu xưa bóng cũ, nỡ dời chân đi! Gió chiều còn ngại ngần chi! Hãy về rủ rỉ những khi chiều về.
Nắng cuối ngày nắng đam mê, Lại dìu cánh lá rơi về với đêm... Khúc xế chiều, khúc nhẹ êm. Hoàng hôn tim tím nhuốm miền nhớ mong.
Xế chiều, ngỡ xế lửa lòng, Mà chiều vẫn cứ ngóng trông chiều chiều…
TG Thôn Nhân Phạm (bên facebook)
Hồn thơ của Khúc xế chiều yêu đời thiết
tha. Chính tình yêu ấy làm cho người cao tuổi sống vui vẻ, khỏe mạnh và trẻ
lại. Con cháu sẽ rất vui mừng không phải chăm sóc người già ốm, yếu nhỉ …
Câu kết bài hay lắm: “Xế chiều, ngỡ xế lửa lòng, Mà chiều vẫn cứ ngóng trông chiều chiều…”,