Thứ Ba, 16 tháng 9, 2014

Nhớ!

NHỚ ! ...
 Em nhớ anh như hoa nhớ nắng
 Cúc nhớ vàng thu, rét nhớ đông
 Em yêu anh bốn mùa thành mùa nhớ
Nỗi tương tư ngập lụt cả bến lòng ! ...

 PHƯƠNG HOA

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014

Duyên.

DUYÊN
 Câu thơ cứ ngỡ bâng quơ
 Bão trời đâu thấy, bất ngờ bão em
Duyên trời khéo buộc chữ duyên
 Bạc đầu còn nhớ, còn tìm về nhau!...

 PHƯƠNG HOA

Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

Thu trong tôi!

Thu trong tôi, có phải là tàn rụng
Màu úa vàng loang nhuộm ánh trăng trôi
Lá trầu ơi, bạc thếch cõi lòng rồi
Nơi bến cũ đợi hoài mùa thu chết!


Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

Thơ của chị Bùi Thị Sơn viết cho ngày 27-7

CHÙM THƠ VIẾT NGÀY 27 THÁNG 7

1-LIỆT SĨ

Gửi vào đất: nắm xương tàn
Gửi vào đời : những chứa chan ân tình
Gửi vào người: đức hy sinh
Con dân đất Việt nghiêng mình trước Anh !
Bao người chiến sĩ vô danh
Tạc vào sông núi dáng hình Việt Nam

2-VÀI MẢNH CÒN LẠI CỦA MỘT LIỆT SĨ TRẺ

Một hạt trắng tựa hạt ngô
Một chùm hoe đỏ xác xơ gió nồm
Một vài cọng cỏ xanh non
Ba mươi năm lẻ vùi chôn đất này
Hôm nay con đã về đây
Theo chân đồng đội thăm thầy ,thăm u
Quê nhà giờ đã khác xưa
Dẫu thân tan nát,vẫn mơ cờ hồng
Thầy u giờ đã lưng còng
Vuốt ve con-những mảnh hồn trai tơ

3-TỰ THẤY HỔ THẸN

Tuổi hai mươi
Anh đã hoá thân vào sông nước
Cho giang sơn gấm vóc mãi nở hoa
Sao thơ em chỉ than mây, khóc gió
Gần hết đời chưa đến nổi cái TA
Ngắm di ảnh
Nghĩ về những liệt sĩ chưa một lần chụp ảnh
Nước mắt nhạt nhoà
Xót xa.
Ta là ai ?
Là gì ?
Giữa vũ trụ bao la…

Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

ĐƯỜNG VỀ !

ĐƯỜNG VỀ ! ...
Đường về An Lão chiều nay
Cùng anh đi dưới mưa bay trắng trời
Xôn xao hai đứa nói cười
Lòng vui hửng nắng như trời không mưa!

 PHƯƠNG HOA

Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

Bóng xưa!

 BÓNG XƯA
 Bao giờ trở lại ngày xưa
 Em xin quả khế, anh đưa qua rào
 Chùng chình bóng đổ cầu ao
Bồng bềnh hai đứa tan vào trong mây!...

PHƯƠNG HOA

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

Bài thơ Khúc xế chiều của Thôn Nhân Phạm!

Tuổi xế chiều lang thang đi đọc, gặp bài thơ “ KHÚC XẾ CHIỀU” của tác giả Thôn  Nhân Phạm:

KHÚC XẾ CHIỀU

Chiều ơi, đã xế chiều rồi,
Dấu xưa bóng cũ, nỡ dời chân đi!
Gió chiều còn ngại ngần chi!
Hãy về rủ rỉ những khi chiều về.

Nắng cuối ngày nắng đam mê,
Lại dìu cánh lá rơi về với đêm...
Khúc xế chiều, khúc nhẹ êm.
Hoàng hôn tim tím nhuốm miền nhớ mong.

Xế chiều, ngỡ xế lửa lòng,
Mà chiều vẫn cứ ngóng trông chiều chiều…

TG Thôn Nhân Phạm (bên facebook)

Hồn thơ của Khúc xế chiều yêu đời thiết tha. Chính tình yêu ấy làm cho người cao tuổi sống vui vẻ, khỏe mạnh và trẻ lại. Con cháu sẽ rất vui mừng không phải chăm sóc người già ốm, yếu nhỉ …

Câu kết bài hay lắm: “Xế chiều, ngỡ xế lửa lòng,
                                 Mà chiều vẫn cứ ngóng trông chiều chiều…”,